- English*
- Chinese
- Spanish
- Vietnamese
My Journey of Cultivation
Greetings Master, greetings fellow practitioners,
My name is Boen, and I am thirteen years old. I have been a practitioner since I was born because my Mom and Grandparents are all practitioners. When I was younger, sometimes I woke up, I would see colorful spinning circles above my head. At first, I was not sure what it was, and as I got older my Mom told me that it was the Falun emblem rotating above my head. At that time, I did not take practicing seriously until we came to the U.S. in 2010. This is when I started to read Fa with my Mom and do Dafa exercises with her. Today I am going to share with you some stories of mine about why and how I look inside myself in times of trouble, how my life changed after I became more involved with Falun Dafa, and how I got rid of many attachments.
- My Way Home
When I was little, I was not clear on what cultivation meant to me. I knew Dafa was good, Zhen-Shan-Ren is good, I just followed my Mom into cultivation and read Fa and did exercises with her, but I never thought about why I should practice Dafa. One day on the way home after the weekly group Fa study, Mom asked me why I wanted to cultivate. Without thinking, I said “I want to go home with Master. I don’t belong to this human society; I don’t want to be in the six-fold path of reincarnation”. At that moment I felt I was awakened. I found my way home, I realized how serious cultivation is, and how lucky I am to be a Dafa practitioner. From that moment on I decided I should cultivate more diligently. I started to practice almost every day. Once I became more dedicated, I started to witness the changes in my life, and I felt like everything was getting better. Today I would like to share some changes with you.
Several years ago, my math skills were very bad. It frustrated my Mom so much when she checked my math homework every day. I could not even do simple math calculations. For example, my Mom asked me if one pencil was $3, then how much would it cost for two pencils? My answer was $5. My Mom was desperate about my math. After becoming more diligent in cultivation, now I feel that math is so easy for me, and my grades are all As. I was diagnosed with ADHD when I was in elementary school, so I was easily distracted by everything. Since I can now sit in meditation longer and longer, I can concentrate on one thing longer and longer.
Before we moved in 2019, I could not read Zhuan Falun in Chinese, and I only could read about 20% of the Chinese characters in the book. My Mom encouraged me to read the Chinese version in our local group Fa study, and a practitioner aunty in our area offered her help. She has been reading Fa with me for half an hour every weekday since then. In less than half a year I can now read 80% of the whole book, and I can read in Chinese with the practitioners in our group Fa study now.
I have a big dream of going to Shen Yun to play French horn. I have been practicing with my private teacher for about half a year and I have improved a lot. Master said in “Teaching the Fa in the City of Los Angeles”,
“From the day that a Dafa disciple takes up cultivation his whole life is rearranged. In other words, this life of yours is now the life of a cultivator. Nothing is by chance anymore, and nothing will happen just by chance. Everything on your life’s journey is directly related to your improvement and cultivation.” It is under the blessing of Master and Dafa that I can experience the power of Dafa.
- Getting Rid of Attachments
As teenagers, many of us can get hooked by the videos on YouTube, the interesting messages and videos that our friends send us on social media, or any games that are in the AppStore. We can sit there for hours just looking at a screen. One day I saw my Dad watching a TV show. It attracted me, and there were a lot of episodes, so once I started watching I was hooked. Each episode was about forty minutes or so, and I would watch about maybe five episodes a day, until my eyes started to get swollen. The more I watched, the worse my eyes would get. I realized that this was too strong of an attachment and I had to get rid of this, but I still had a hard time to get rid of it, even though I knew that Master already showed me a warning to stop. My Mom asked me to send righteous thoughts in front of Master’s picture.
On the same day, the aunty and I were reading Lecture Six of Zhuan Falun, when I read,
“The very people who they portray fighting and killing over worldly things like a swordsmanship manual, treasure, or a certain lady always have fantastic powers, coming and going like a shadow…When you see supernormal heroes with those traits, it is the product of writers taking artistic license; they know that consumers just want whatever is stimulating and will not object. Writers often seize on this fact and do whatever they can to meet the demand. And the more incredible the story is, the more readers or viewers go for it. So, it really comes down to writers taking artistic license with things.”
That was exactly what the TV show was about. I suddenly felt that the TV show was nothing, and I was not interested anymore, and then my eyes were back to normal.
I realized that reading Fa is so important, like Master taught in the piece “Drive Out Interference”, Essentials for Further Advancement II,
“The Fa can break all attachments, the Fa can destroy all evil, the Fa can shatter all lies, and the Fa can strengthen righteous thoughts.”
I am so thankful to the aunty’s help and I thank Master for purifying me with the great Dafa.
- An Issue about Raising Pets
Since I am the only child in my family, I always wanted to have a pet to accompany me so I would not feel lonely. However, my Mom said practitioners should not raise pets. My Dad wanted to surprise me on New Year’s Day this year, so he bought me two Guinea pigs. I was so happy, and I fed them and talked to them every day.
One day the aunty practitioner shared with me a story which Master once told us about a Brahman disciple who was practicing alone in the mountains. At the beginning, he was very diligent. One day, he saved an injured deer. Since he felt lonely, he then raised this deer. As time went by, the deer became his best friend and he slacked off in his cultivation. After the deer died, he still couldn’t let go. At the end of his life, he didn’t think of cultivation but thought of the deer. As a result, he reincarnated into a deer in his next life. I was scared, and I told my Mom, “I don’t want to be a Guinea pig for the next life, I don’t want to have a next life.”
The aunty sent me some of Master’s lectures about this issue. I was impressed with one piece that Master said in “Teaching the Fa at the Law Conference in Houston”,
“‘Not bringing them up’ has two points. One is that when [a person is] cultivating it’s easy for the animal to obtain numinous powers (ling). It’s possible they will do much wrong the instant they obtain numinous powers. In China there is an old saying: “becoming a spirit.” Animals are not allowed to cultivate. Another thing is that raising these things takes a lot of care. It will be distracting, and thinking about it is an attachment and will affect cultivation. Of course, for cultivators being fond of animals is also an attachment.”
After I read that, I decided to give the Guinea pigs away, and I don’t have a desire to have any pets anymore.
- Looking Within
One morning after I finished most of my homework and I wanted a five-minute break, I took my Mom’s iPad and started watching videos on YouTube. Once I started, I was hooked, and I kept watching. Each video I watched looked better than the last, so I kept going. My Mom called me four times before I finally gave the iPad in. My dad got angry and punished me for not doing what I was supposed to do. At first, I was unhappy, and I thought, “I was only taking a break, why should I be punished”. I kept thinking how I should not have gotten this punishment and how this was not my fault at all. My Mom reminded me why I should look inside. Still, I had an attitude and kept saying I should not be punished, I shouldn’t be punished, it’s all his fault I’m doing this. The more I thought like this, the more my family got upset.
At last I tried to look inside and find what I really did wrong. I looked inside, and after I did, not only did my attitude get better but also, I felt like the problem really was my fault. If you are in trouble, do not waste your time to argue or explain why you shouldn’t be in trouble. Think of a way to fix this problem, look and really think about what you did wrong. If someone yells at you or even hits you, and you do not have any bad thoughts or hatred in your mind, your xinxing will improve. Once your xinxing improves, it is always important to move forward with the problem fixed and not fall back. I realized and understood something important that day: how you think will be how you act, the way you think about someone, whether it’s bad or good, that person can tell right away. Someone can tell by the way you talk, or even from your facial expression. It is important for us to always remember that we are cultivating ourselves in all kinds of troubles. There will always be problems, and it is all up to us to decide how to handle the problem. I apologized to my dad for my attitude and arguing, and everything got better. My xinxing improved and I finished all my punishment quickly. The rest of the day was like nothing happened at all. Looking within is a Dafa tool that Master has given to us practitioners.
Master said in “Teaching the Fa in San Francisco, 2005”,
“Cultivators look at things in just the opposite way. They see tribulations and suffering as good opportunities for improvement. [To cultivators] these are all good things, and the more there are and the faster they come, the faster the improvement. Some cultivators want to push them away and think, ‘Don’t come.’ Whenever [conflicts and turmoil] come up they think that others have a problem with them, and they can’t stand it when others say anything negative about them. You just want to live a more pleasant life, but is that cultivation? Can you really cultivate that way? If to this day you still cannot come around on this concept, then as your master, I don’t know how you will ever move towards Consummation.”
My cultivation state is often reflected in my daily life. When I study Fa harder and conduct myself according to the Fa, Master would encourage me by opening my wisdom and allow me to achieve more. I know my cultivation is far from the requirements of the Fa. I will do my best to be a good Dafa disciple.
Thank you, Master, for your mercy and salvation!
Minghui Article Link: A 13-year-old Practitioner’s Cultivation Journey
我的修煉之路
尊敬的師父好,同修好!
我叫Boen Moy,今年13歲。自我出生就是一個大法弟子了,因為我的媽媽和外公外婆都是修煉人。我小的時候經常醒來後看到有個彩色的東西在頭頂上轉,我不知道那是什麽,長大後媽媽告訴我那是法輪在轉。那時我並沒有把修煉當回事,直到2010年底我們來到美國,我才真正開始和媽媽一起煉功學法。今天我想和大家分享一些我的修煉經歷,我在矛盾中怎麽向內找,發生在我身上的變化以及怎麽去執著的。
1. 回家的路
我小的時候我並不清楚修煉對我來說意味著什麽。我知道大法好,真善忍好,我只是跟著媽媽讀法煉功。一天我們集體學法完後,在回家的路上媽媽問我「妳為什麽要修煉」。我脫口而出「我要跟師父一起回家,我不要在這個常人社會,我不要六道輪回」。在那一刻,我覺的自己好像驚醒了,我找到了回家的路,我意識到了修煉的嚴肅,作為一個大法弟子有多幸運。從那時起我決定要精進起來。一旦我精進起來,我就開始見證了發生在我身上的變化。在這裏我想分享一二。
幾年前我的數學相當糟糕。每天當媽媽檢查我的數學作業時都會氣的發瘋。我甚至連一些簡單的運算都會做錯,例如媽媽問我一支鉛筆3塊錢,兩支鉛筆多少錢,我的回答是5,媽媽對我的數學都要絕望了。現在我覺的數學是如此的簡單,我的成績都是A了。我在小學時被診斷為多動癥,我很容易分散註意力,隨著我打坐越來越長,我的定力也越來越深。在2019年搬到馬里蘭之前,我不能讀中文轉法輪,只能認20%。媽媽鼓勵我在當地的學法小組學法時讀中文,小組的一個阿姨主動提出來幫我讀法。我們從周一到周五每天讀半小時,從那以後,不到半年時間我可以讀80%的中文轉法輪了。我現在可以在小組學法中和大家一起讀中文了。
我有一個夢想,就是能去神韻吹法國號。我跟我的私人老師學了半年,進步非常快。師父講過
「大法弟子從修煉那天開始,你的一生就已經從新安排了。也就是說你這一生已經是修煉人的一生,任何事情都不是偶然的了,也都不會出現偶然的事,人生路上的一切都與妳的提高和修煉有著直接關系。」(《洛杉磯市法會講法》)
是師父的加持讓我體驗到了大法的神奇。
2. 去掉追電視劇的執著
作為青少年,我們很多人會著迷於看網絡視頻、各種社交媒體或者是電子遊戲,盯著電子屏幕可以長達數小時。一天我看到爸爸在看一個電視劇,我一下子就被吸引了,那個電視劇有很多集,我一旦看上癮就很難停了,一集有40多分鐘,我一天可以躲著看5集,我的眼睛突然腫了起來,越看就越腫的厲害,我知道這是個很強的執著,我應該去掉它,盡管我知道師父已經點化我不能看了,可是還是很難去掉。
媽媽要我在師父的法像前發正念,當天阿姨和我讀第六講,當我讀到
「你看那小說中寫的,說這個人為了什麽劍圖,為了奪寶,為了女人,去殺去鬥,一個個的本事很大的,神來神去的。大家想一想,真有這種功夫的人他不是內修修出來的嗎?他重心性才修出來的,對名利和各種欲望早看淡了,他能去殺人嗎?他能把那個錢財看的那麽重?根本就不可能的,那只是藝術中的誇張。人就追求精神刺激,怎麽解渴怎麽來。那個作者也抓住這個特點了,反正你怎麽解渴、怎麽高興,他給你使勁寫。寫的越玄你越願意看,那只是藝術中的誇張。」(《轉法輪》<第六講>)
這正是那部電視劇所演的。我突然覺的那部電視劇很沒意思了,我也不想再看了,我的眼睛也恢復了正常。我意識到學法真是很重要。師父說,
「法能破一切執著,法能破一切邪惡,法能破除一切謊言,法能堅定正念」(《精進要旨二》<排除幹擾>)
謝謝阿姨對我的幫助,感謝師父用大法來凈化我。
3. 一個養寵物的問題
因為我是家中唯一的孩子,我老想有一個寵物來陪伴我,這樣就不感到孤獨了。但是媽媽說修煉人不能養寵物。今年過新年時爸爸想給我一個驚喜,給我買了二只豚鼠,我很高興,每天給它們餵食,跟它們說話。一天阿姨分享了一個師父曾給我們講過一個婆羅門弟子在山中獨修的故事。開始這個人修的也很精進。一天,有一個獵人射傷一只鹿,他就把鹿保護起來了。因為一個人在山中很寂寞,然後就養這只鹿,最後把這只鹿作為最親密的夥伴,把很多精力都用在這只鹿上,放松了精進的意誌。以至這只鹿死後,他仍然放不下,整天想著這只鹿,在生命結束時還沒有想到法,想的是鹿。結果死後轉生成了一只鹿,使多年的修煉毀於一旦,教訓是深刻的。我聽完了很害怕,我對媽媽說:「我不要轉生成豚鼠,我不要有下世。」
阿姨幫忙找了些有關養寵物的師父講法,有一段法給我的印象很深。師父說,
「『不養』這裡有兩個道理,一個是修煉的時候這些動物容易得靈氣。如果一下子得靈氣,說不定它會幹很多壞事。中國有句老話叫『成精了』。動物本身是不讓修煉的。再有一個就是養這些東西很操心,會散心,想它也是執著,就影響修煉。當然對修煉人來講,很喜歡動物也是一種執著。」(《法輪大法休斯頓法會講法》)
讀完後我就決定把它們送人,再也不想養寵物了。
4. 向內找
一天早晨我的作業快做完了,想休息五分鐘,我拿走了媽媽的IPAD,在YOUTUBE上看了一個視頻,結果又停不下來了,覺的一個比一個好看。媽媽叫了四遍我才把IPAD還給她,爸爸非常生氣,給我一個很大的懲罰。開始我很不高興,我想我不就是休息了一會兒嗎?為什麽要懲罰我?我不停的想我不應該受到懲罰,這不是我的錯。媽媽提醒我向內找。可是我的態度還是很差,堅持說我沒錯,我越這麽想,我的父母越生氣。最後我決定試著向內找,看是不是我哪做錯了,當我真向內找時,不但我的態度變好了,而且我發現我確實做錯了。當我們身處麻煩時,不要浪費時間去爭執,而是試著去解決問題,真正向內找自己的問題,就算有人罵你或打你,如果你沒有任何不好的想法和怨恨,你的心性就提高了。一旦心性提高上來,什麽問題都可以解決了。
那天我明白了一個很重要的道理。你怎麽行動決定於你怎麽想問題,不論你心裡怎麽想,別人都會感受到,甚至從你的表情都可以體察到。我們要記住我們就是在各種矛盾中修煉的,總會遇到各種麻煩的,怎麽解決問題全在於自己。我向爸爸道了歉,一切都變好了,我覺的我的心性提高了,我很快的完成了我的懲罰,開心的過完了余日。向內找真是師父給我們的法寶。
師父說:
「有些學員哪一遇到麻煩事就忘了自己是修煉人,就不高興了。有些學員一遇到矛盾的沖突、感情的撞擊,就不高興了。那你還修不修啊?修煉的人是反過來看問題的,把這些魔難、痛苦都視為提高的好機會,都是好事,讓它多來、快來,自己好提高的快。有些修煉人就是往出推:你別來,來了就認為對自己有看法,就是不能叫別人說。你就是要好過一點,那是修煉嗎?那能修煉嗎?到今天這個觀念還不能轉過來,我這個當師父的都不知道妳怎麽樣能夠走向圓滿。」(《二零零五年舊金山法會講法》)
我的修煉狀態經常體現在我的日常生活中,當我學法精進,按法的要求做時,師父會鼓勵我,開啟我的智慧,推著我往前進。我知道我離法的要求還很遠,我會努力做一個好的大法弟子。
謝謝師父的慈悲救度。
明慧網發表鏈接:十三歲小弟子的修煉之路
Mi camino de cultivación
Saludos Maestro, Saludos Compañeros Practicantes!
Mi nombre es Boen, y tengo 13 años. He sido un practicante desde que nací ya que mi madre y abuelos son practicantes. Cuando era más pequeño, algunas veces al levantarme, veía círculos coloridos rotando sobre mi cabeza. Al comienzo, no estaba seguro que era, y al crecer mi madre me contó que era el emblema de Falun girando sobre mi cabeza. En ese entonces, no tomaba la cultivación seriamente, hasta que nos mudamos a Estados Unidos en 2010. En ese tiempo comencé a leer el Fa y hacer los ejercicios con mi madre. Hoy voy a compartir con ustedes algunas de mis historias sobre cómo y por qué miro hacia adentro en tiempos complicados, cómo mi vida cambió luego de involucrarme más con Falun Dafa, y cómo elimine muchos apegos.
- Mi camino a casa
Cuando era pequeño, no estaba claro sobre qué significaba la cultivación para mí. Sabía que Dafa es bueno, y Zhen-Shan-Ren es bueno, tan solo seguí a mi madre en la cultivación, leía el Fa y hacía los ejercicios con ella, pero nunca pensé sobre porque debía practicar Dafa. Un día de camino a casa después del estudio grupal del Fa del fin de semana, mi madre me preguntó por qué quería cultivarme. Sin pensarlo, dije: “Quiero volver a casa con el Maestro. No pertenezco a esta sociedad humana. No quiero estar en las seis vías de la reencarnación”. En ese momento sentí que estaba despierto. Encontré mi camino a casa, comprendí cuán seria es la cultivación, y cuan afortunado soy de ser un practicante de Dafa. Desde ese momento decidí que debía cultivarme más diligentemente. Comencé a practicar casi todos los días. Una vez que me volví más dedicado, comencé a presenciar cambios en mi vida, y sentí cómo todo estaba mejorando. Hoy me gustaría compartir algunos cambios con ustedes.
Hace varios años, mis destrezas en matemáticas eran muy malas. El corregir mi tarea de matemáticas todos los días frustraba mucho a mi madre. No podía ni incluso hacer simples cálculos matemáticos. Por ejemplo, mi madre me dijo que si un lápiz costaba $3 dólares, entonces ¿cuánto costarían dos lápices?. Mi respuesta fue $5 dólares. Ella estaba desesperada por mis matemáticas. Después de volverme más diligente en la cultivación, ahora siento que matemáticas es muy fácil para mí. Fui diagnosticado con TDHD (Trastorno por déficit de atención con hiperactividad) cuando estaba en la primaria, entonces era distraído por cualquier cosa con facilidad. Como ahora puedo sentarme en meditación más y más tiempo, puedo concentrarme en una cosa más y más tiempo.
Antes de mudarnos de ciudad en 2019, no podía leer Zhuan Falun en chino, y solo podía leer el 20% de los caracteres en el libro. Mi madre me motivó a leer la versión en chino en nuestro grupo local de estudio del Fa, y una tía practicante en nuestra área ofreció su ayuda. Desde entonces, ella ha estado leyendo conmigo durante media hora durante los días de semana. En menos de medio año, ahora puedo leer el 80% del libro, y puedo leer en chino con otros practicantes en el grupo de estudio del Fa.
Tengo el gran sueño de ir a Shen Yun a tocar la trompa. He estado practicando con mi profesor particular durante medio año y he mejorado mucho. El Maestro dijo en Exponiendo el Fa en la ciudad de Los Ángeles:
“Desde el día en que un Dafa dizi toma la cultivación, toda su vida es nuevamente arreglada. En otras palabras, ahora esta vida tuya es la vida de un cultivador. Ya nada es por casualidad, y nada sucederá sólo por casualidad. Todo en el camino de tu vida se relaciona directamente con tu mejoramiento y cultivación”.
Fue bajo la bendición del Maestro y de Dafa que puedo experimentar el poder de Dafa.
- Deshaciendo apegos
Como adolescentes, muchos de nosotros podemos quedar enganchados con los vídeos de YouTube, los mensajes y vídeos interesantes que nos envían nuestros amigos en las redes sociales, o cualquier juego que esté en la AppStore. Podemos sentarnos allí durante horas sólo mirando una pantalla. Un día, vi a mi padre viendo un programa de televisión. Me atrajo, y había muchos episodios, así que una vez que empecé a verlo me enganché. Cada episodio duraba unos cuarenta minutos, y veía unos cinco episodios al día, hasta que mis ojos empezaron a hincharse. Cuanto más miraba, peor se ponían mis ojos. Me di cuenta de que era un apego demasiado fuerte y que tenía que deshacerme de él, pero aún así me costaba mucho deshacerme de él, aunque sabía que el Maestro ya me había mostrado una advertencia para que parara. Mi madre me pidió que enviara pensamientos rectos en frente de la foto del Maestro.
Ese mismo día, con mi tía estábamos leyendo la Sexta Lección de Zhuan Falun. Cuando leí:
“Esta persona lucha y mata por el mapa de alguna espada escondida, por robar tesoros o por mujeres; cada uno de los personajes tiene grandes capacidades y van y vienen como deidades. …Es absolutamente imposible, esas son solo exageraciones literarias. El hombre simplemente persigue la estimulación mental y como sea que sacie esa sed, así es como actúa. Ese autor aprovecha esta característica, y cualquier cosa que te pueda saciar tal sed y te haga sentir feliz, él se esfuerza por escribirla para ti. Cuanto más fantasiosos son los libros, tanto más te gusta leerlos, pero son solo exageraciones literarias”.
Eso era exactamente de lo que el show de televisión se trataba. De pronto sentí que ese show no era nada, y que ya no estaba interesado. Luego mis ojos volvieron a la normalidad.
Me di cuenta que leer el Fa es muy importante, como el Maestro enseñó en una parte de Eliminen la interferencia de Escrituras esenciales para mayor avance II:
“El Fa puede revelar todos los apegos, el Fa puede erradicar todas las perversidades, el Fa puede exponer y eliminar todas las mentiras y el Fa puede fortalecer los pensamientos rectos”.
Estoy muy agradecido de la ayuda de mi tía y agradezco al Maestro por purificarme con el gran Dafa.
- Una cuestión sobre la crianza de mascotas
Como soy el único hijo de mi familia, siempre quise tener una mascota que me acompañara para no sentirme solo. Sin embargo, mi mamá dijo que los practicantes no deben criar mascotas. Este año mi papá quería sorprenderme en el día de Año Nuevo, así que me compró dos conejillos de indias. Estaba tan feliz, y los alimentaba y hablaba con ellos todos los días.
Un día, mi tía practicante compartió conmigo una historia que el Maestro nos contó una vez sobre un discípulo brahmán que practicaba solo en las montañas. Al principio, fue muy diligente. Un día, salvó a un ciervo herido. Cómo se sentía solo, crió a este ciervo. Con el tiempo, el ciervo se convirtió en su mejor amigo y descuidó su cultivación. Después de que el ciervo murió, todavía no podía dejarlo ir. Al final de su vida, no pensó en la cultivación sino en el ciervo. Como resultado, se reencarnó en un ciervo en su siguiente vida. Estaba asustado y le dije a mi madre: “No quiero ser un conejillo de indias en la próxima vida, no quiero tener una próxima vida”.
Mi tía me envió algunas conferencias del Maestro sobre el tema. Estaba impresionado con una parte de Exponiendo el Fa en el Fahui de Houston:
“El no criarlos tiene dos puntos. Uno es que cuando se está cultivando, es fácil para el animal obtener poderes sobrenaturales (ling). Es posible que hagan muchas cosas malas en cuanto obtengan poderes sobrenaturales. En China hay un viejo dicho: “Volverse un espíritu”. Los animales no tienen permitido cultivarse. Otro asunto es que criar estas cosas requiere de muchos cuidados. Te distraerá, y pensar en ello es un apego y afectará tu cultivación. Por supuesto, para los cultivadores tener afición por los animales también es un apego”.
Después de leer eso, decidí regalar los conejillos de indias, y ya no tengo ganas de tener mascotas.
- Mirando hacia adentro
Una mañana después de terminar la mayoría de mis deberes, quería un descanso de cinco minutos, tomé el iPad de mi madre y empecé a ver videos en YouTube. Una vez que empecé, me enganché, y seguí mirando. Cada video que veía se veía mejor que el anterior, así que continué. Mi mamá me llamó cuatro veces antes de que finalmente le diera el iPad. Mi padre se enojó y me castigó por no hacer lo que se suponía que debía hacer. Al principio estaba triste, y pensé: “Sólo estaba tomando un descanso, ¿por qué debería ser castigado?”. No paraba de pensar en cómo no debí recibir ese castigo y en que no era mi culpa en absoluto. Mi madre me recordó por qué debería mirar hacia adentro. Aún así, tenía esa actitud y seguía diciendo que no debía ser castigado, que no debía ser castigado, que era todo culpa suya que yo hiciera esto. Cuanto más pensaba así, más se molestaba mi familia.
Por fin intenté mirar hacia dentro y encontrar lo que realmente hice mal. Miré en mi interior, y después de hacerlo, no sólo mejoró mi actitud, sino que también sentí que el problema era realmente mi culpa. Si tienes un problema, no pierdas el tiempo discutiendo o explicando por qué no deberías tener problemas. Piensa en una forma de arreglar este problema, mira y piensa realmente en lo que hiciste mal. Si alguien te grita o incluso te golpea, y no tienes malos pensamientos u odio en tu mente, tu xinxing mejorará. Una vez que tu xinxing mejore, siempre es importante avanzar con el problema ya resuelto y no retroceder. Me di cuenta y entendí algo importante ese día: cómo piensas será la forma en que actúes, la forma en que pienses sobre alguien, ya sea malo o bueno, esa persona puede darse cuenta de inmediato. Alguien puede darse cuenta por la forma en que hablas, o incluso por tu expresión facial. Es importante que recordemos siempre que nos estamos cultivando en todo tipo de problemas. Siempre habrá problemas, y todo depende de nosotros para decidir cómo manejar el problema. Le pedí disculpas a mi padre por mi actitud y por discutir, y todo mejoró. Mi xinxing mejoró y terminé rápidamente con todos mis castigos. El resto del día fue como si nada hubiera pasado. Mirar hacia adentro es una herramienta de Dafa que el Maestro nos ha dado a los practicantes.
El Maestro dijo en Exponiendo el Fa en San Francisco, 2005:
“Los cultivadores miran las cosas de manera justamente opuesta, ven las tribulaciones y el sufrimiento como buenas oportunidades para mejorar. Estas son todas cosas buenas, y cuantas más haya y más rápido vengan, más rápido se elevarán de nivel. Algunos cultivadores quieren apartarlas y piensan, “no vengan”. Siempre que surgen, piensan que los otros tienen un problema con ellos y no pueden soportarlo cuando otros dicen algo negativo sobre ellos. Tú sólo quieres vivir una vida más placentera, pero, ¿es eso cultivación? ¿Podrías realmente cultivarte de esa manera? Si hasta hoy todavía no puedes cambiar este concepto, entonces, como tu Shifu, no sé cómo te moverás hacia la perfección”.
Mi estado de cultivación se refleja a menudo en mi vida diaria. Cuando estudio más intensamente el Fa y me comporto según el Fa, el Maestro me anima abriendo mi sabiduría y me permite obtener más. Sé que mi cultivación está lejos de las exigencias del Fa. Haré todo lo posible para ser un buen discípulo de Dafa.
¡Gracias Maestro por tu misericordia y salvación!
Hành trình tu luyện của tôi
Tôi tên là Boen, năm nay tôi 13 tuổi. Tôi đã là một học viên từ khi sinh ra bởi vì mẹ và ông bà tôi đều là học viên tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Hồi còn nhỏ, thỉnh thoảng khi thức dậy, tôi đã nhìn thấy những vòng tròn xoay chuyển đầy màu sắc trên đầu. Lúc đầu, tôi không chắc nó là gì và khi tôi lớn hơn, mẹ tôi nói với tôi rằng đó là đồ hình Pháp Luân xoay chuyển trên đầu tôi. Vào lúc đó, tôi đã không tinh tấn tu luyện mãi cho đến khi chúng tôi chuyển đến Hoa Kỳ vào năm 2010. Đây là lúc tôi bắt đầu đọc Pháp và luyện công với mẹ. Hôm nay tôi xin chia sẻ với các bạn đồng tu một số câu chuyện của tôi về việc hướng nội khi gặp khó khăn, cuộc sống của tôi thay đổi như thế nào sau khi tôi tinh tấn học Pháp và luyện công, và việc vứt bỏ nhiều tâm chấp trước của mình như thế nào.
- Đường về nhà
Khi tôi còn nhỏ, tôi không hiểu rõ việc tu luyện có ý nghĩa gì với tôi. Tôi biết Đại Pháp là tốt, Chân Thiện Nhẫn là tốt, tôi theo sự dẫn dắt của mẹ bước vào con đường tu luyện, cùng đọc Pháp và luyện công, nhưng tôi không hề nghĩ tại sao tôi nên thực sự tu luyện Đại Pháp. Một ngày nọ trên đường về nhà sau buổi học Pháp hàng tuần, mẹ đã hỏi tôi tại sao tôi muốn tu luyện. Không cần suy nghĩ, tôi nói rằng, “Con muốn về nhà với Sư phụ. Con không thuộc về xã hội người thường này; con không muốn ở trong lục đạo luân hồi nữa.” Ngay lúc đó tôi cảm thấy như mình được tỉnh ngộ. Tôi đã tìm được đường về nhà, tôi đã nhận ra việc tu luyện thật nghiêm túc như thế nào, và tôi đã thật sự may mắn khi được là một học viên Đại Pháp. Kể từ đó, tôi đã quyết tâm tu luyện tinh tấn hơn. Tôi đã bắt đầu luyện công gần như mỗi ngày. Khi tôi trở nên quyết tâm hơn, tôi bắt đầu chứng kiến những thay đổi trong cuộc sống của mình, và tôi cảm thấy như mọi thứ đang dần dần trở nên tốt hơn. Hôm nay, tôi muốn chia sẻ một số thay đổi của mình với các đồng tu.
Mấy năm trước, kỹ năng toán học của tôi rất tệ. Nó làm mẹ tôi rất thất vọng khi bà kiểm tra bài tập về nhà của tôi mỗi ngày. Ngay cả với những phép toán đơn giản tôi cũng không làm được. Ví dụ, mẹ tôi hỏi tôi nếu một cây bút chì là ba đô la, vậy cho hai cây bút chì là cần bao nhiêu tiền? Câu trả lời của tôi là năm đô la. Mẹ tôi đã rất thất vọng về kỹ năng học môn Toán của tôi. Sau khi trở nên tinh tấn hơn trong tu luyện, bây giờ tôi cảm thấy rằng môn Toán học thật dễ dàng đối với tôi, và các điểm số của tôi đều là điểm A. Tôi đã từng được chẩn đoán mắc bệnh Rối loạn tăng động giảm chú ý khi tôi còn học tiểu học, vì vậy tôi dễ bị phân tâm bởi mọi thứ. Nhưng giờ đây tôi có thể ngồi thiền mỗi ngày lâu hơn một chút, tôi có thể tập trung vào một việc càng ngày càng lâu hơn.
Trước khi chúng tôi chuyển nhà vào năm 2019, tôi đã không thể đọc Chuyển Pháp Luân bằng tiếng Hoa, mà chỉ có thể đọc khoảng 20% các chữ Hán trong cuốn sách. Mẹ tôi khuyến khích tôi nên đọc phiên bản tiếng Hoa với nhóm học Pháp địa phương của chúng tôi, và một người dì trong khu vực của chúng tôi đã đề nghị giúp đỡ. Cô ấy đã đọc Pháp với tôi nửa giờ mỗi ngày trong tuần kể từ đó. Trong vòng chưa đầy nửa năm, giờ đây tôi đã có thể đọc 80% cuốn sách, và tôi bây giờ đã có thể đọc bằng tiếng Hoa với các học viên trong nhóm học Pháp địa phương.
Tôi có một ước mơ lớn là được đến với Thần Vận để chơi kèn Pháp. Tôi đã luyện tập với giáo viên dạy riêng của tôi trong khoảng nửa năm và đã tiến bộ lên rất nhiều.
Sư phụ giảng trong “Giảng Pháp tại Pháp Hội thành phố Los Angeles [2006]” rằng:
“Đệ tử Đại Pháp từ ngày bắt đầu tu luyện, một đời này của chư vị đã được an bài lại mới rồi. Cũng nói, đời này của chư vị đã là một đời của người tu luyện, việc gì cũng đều không ngẫu nhiên nữa, cũng sẽ không xuất hiện những việc ngẫu nhiên; hết thảy những gì trên đường đời con người với sự đề cao và tu luyện của chư vị là có quan hệ trực tiếp.”
Dưới hồng ân của Sư phụ và Đại Pháp, tôi có thể trải nghiệm sức mạnh của Đại Pháp.
- Vứt bỏ tâm chấp trước
Ở tuổi thiếu niên, nhiều người trong chúng ta có thể bị lôi cuốn bởi các video trên YouTube, tin nhắn, và những video thú vị mà bạn bè chia sẻ trên mạng xã hội hoặc bất kỳ trò chơi nào có trên AppStore. Chúng ta có thể ngồi ở đó hàng giờ chỉ để nhìn dán mắt vào cái màn hình. Một hôm tôi thấy bố tôi đang xem một chương trình truyền hình. Nó đã thu hút tôi, và nó có rất nhiều tập, vì vậy khi tôi bắt đầu xem tôi lập tức bị cuốn hút. Mỗi tập phim dài khoảng 40 phút hoặc lâu hơn, và tôi sẽ xem khoảng năm tập phim mỗi ngày cho đến khi mắt tôi bắt đầu sưng lên. Càng xem, mắt tôi càng tệ. Tôi nhận ra rằng đây là một chấp trước mạnh mẽ, tôi phải loại bỏ nó, nhưng vẫn khó để thoát khỏi nó, mặc dù tôi biết rằng Sư phụ đã cho tôi một cảnh báo phải dừng lại. Mẹ tôi đã yêu cầu tôi Phát Chính Niệm trước hình của Sư phụ.
Cùng ngày hôm đó, khi dì và tôi đang đọc Bài giảng thứ sáu của cuốn Chuyển Pháp Luân, khi tôi đọc đến đoạn:
“Chư vị thấy viết trong những tiểu thuyết kia, rằng các nhân vật vì [sơ] đồ kiếm [thuật], vì [muốn] lấy báu vật, vì đàn bà, mà giết mà đánh; bản sự của ai cũng rất to lớn, đi lại như Thần… đó chỉ là thổi phồng trong nghệ thuật thôi. Con người truy cầu những kích thích tâm lý, cái gì thỏa mãn điều ấy thì [đọc]. Các tác giả cũng nắm chắc đặc điểm này, thể nào cũng [viết] cho chư vị thấy thỏa [mãn], thấy cao hứng; họ gắng sức viết cho chư vị. Viết ra càng huyền [hoặc] chư vị càng thích đọc; đó chỉ là thổi phồng trong nghệ thuật thôi.”
Đó chính xác là những thứ mà các chương trình truyền hình trình chiếu. Tôi đột nhiên cảm thấy chúng không còn là gì cả, tôi không còn hứng thú nữa, và rồi mắt tôi đã quay trở lại trạng thái bình thường.
Tôi nhận ra rằng việc học Pháp rất quan trọng, như Sư phụ đã giảng trong bài “Bài Trừ Can Nhiễu,” Tinh Tấn Yếu Chỉ II rằng, “Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” Tôi rất biết ơn sự giúp đỡ của dì, và tôi cảm tạ Sư phụ đã tịnh hóa thân thể tôi với Đại Pháp vĩ đại.
- Vấn đề về nuôi thú cưng
Vì tôi là con một trong gia đình, tôi luôn muốn có một con thú cưng bầu bạn để không cảm thấy cô đơn. Tuy nhiên, mẹ tôi nói rằng là học viên thì không nên nuôi thú cưng. Bố tôi muốn tạo bất ngờ cho tôi vào ngày Tết năm nay, vì vậy ông đã mua cho tôi hai con chuột lang. Tôi rất vui mừng, và tôi cho chúng ăn và nói chuyện với chúng mỗi ngày.
Một ngày nọ, dì đã chia sẻ với tôi một câu chuyện mà Sư phụ đã từng kể cho chúng tôi về một đệ tử Bà La Môn đã tu luyện một mình trên núi. Lúc đầu, vị đệ tử này rất siêng năng. Một hôm, vị này cứu được một con nai bị thương. Vì cảm thấy cô đơn, sau đó vị này đã nuôi chú nai này. Thời gian trôi qua, con nai đã trở thành người bạn thân nhất của vị ấy và vị ấy đã buông lơi trong việc tu luyện. Sau khi con nai chết, vị này đã không thể buông bỏ. Vào cuối đời, vị này đã không nghĩ đến việc tu luyện mà chỉ nghĩ đến con nai. Kết quả là vị này chuyển sinh thành một con nai trong kiếp sau. Tôi đã rất sợ, và tôi nói với mẹ tôi, “Con không muốn kiếp sau trở thành một con chuột lang, con không muốn có một kiếp sau.”
Dì đã gửi cho tôi một vài bài giảng của Sư phụ về vấn đề này. Tôi rất ấn tượng với một đoạn mà Sư phụ đã nói trong “Giảng Pháp tại Pháp hội Houston [1996]” rằng,
“ ‘bất dưỡng’ thì ở đây có hai đạo lý, một là khi tu luyện những động vật này dễ đắc linh khí. Nếu ngay lập tức đắc được linh khí, nói không chừng nó sẽ làm rất nhiều chuyện xấu. Trung Quốc có câu nói xưa gọi là “đã thành tinh”.
Bản thân động vật là không được phép tu luyện. Còn một điều nữa chính là nuôi những thứ này rất nhọc tâm, sẽ bị phân tâm, nghĩ tới nó cũng là chấp trước,”
Sau khi tôi đọc được điều đó, tôi quyết định cho đi con chuột lang, từ đó tôi không muốn nuôi bất kì thú cưng nào nữa.
- Hướng nội
Một buổi sáng sau khi tôi hoàn thành hầu hết các bài tập về nhà, và tôi muốn nghỉ năm phút, tôi lấy iPad của mẹ tôi và bắt đầu xem video trên YouTube. Một khi tôi bắt đầu xem, tôi đã bị cuốn hút, và tôi cứ tiếp tục xem. Mỗi một video tôi xem đều thấy hay hơn cái video trước, vì vậy tôi vẫn cứ tiếp tục xem. Mẹ tôi đã phải kêu tôi bốn lần trước khi tôi đưa iPpad lại cho mẹ. Bố tôi đã tức giận và trừng phạt tôi vì đã không làm những gì tôi đáng ra phải làm. Lúc đầu, tôi cảm thấy không vui, vì tôi nghĩ rằng tôi chỉ giải lao một chút thôi mà, tại sao tôi lại phải bị trừng phạt chứ. Tôi đã cứ nghĩ về việc mình đáng ra không nên nhận hình phạt này và đây không phải là lỗi của tôi. Mẹ tôi nhắc nhở tôi nên hướng nội nhìn vào bên trong. Tuy nhiên, tôi vẫn có thái độ và tiếp tục nói rằng tôi không nên bị phạt, tôi không nên bị phạt, tất cả là lỗi của bố tôi nên tôi mới làm như vậy. Tôi càng nghĩ thế thì gia đình tôi càng giận tôi hơn. Cuối cùng tôi đã cố gắng hướng nội lại và tìm xem tôi đã làm sai ở đâu. Tôi hướng nội, và sau khi làm được điều này, không chỉ thái độ của tôi trở nên tốt hơn mà tôi còn cảm thấy như vấn đề thực sự là nằm ở tôi. Nếu bạn gặp rắc rối, đừng lãng phí thời gian để tranh luận hay giải thích lý do tại sao bạn đáng ra không nên gặp rắc rối. Hãy nghĩ cách khắc phục vấn đề này, xem xét và thực sự nghĩ về những gì bạn đã làm sai. Nếu ai đó la mắng hoặc thậm chí đánh bạn, nhưng bạn không có bất kỳ suy nghĩ xấu hay thù hận nào trong tâm trí, tâm tính của bạn đã đề cao. Một khi tâm tính của bạn được đề cao, điểm mấu chốt là luôn tiến về phía trước với vấn đề đã được khắc phục và không bị thụt lùi. Ngày hôm đó tôi đã nhận thức được một điều quan trọng: bạn nghĩ như thế nào thì bạn hành xử như thế ấy, bạn nghĩ về ai đó ra sao, dẫu rằng điều đó xấu hay tốt, người đó đều có thể cảm nhận ngay. Người đó có thể cảm nhận bởi cách bạn nói chuyện, hoặc thậm chí từ nét mặt của bạn. Điều quan trọng là chúng ta phải luôn nhớ rằng chúng ta đang tu luyện chính mình trong tất cả các loại rắc rối. Vấn đề sẽ luôn xuất hiện, tất cả tùy thuộc vào việc chúng ta quyết định xử lý vấn đề như thế nào. Tôi đã xin lỗi bố vì đã tỏ thái độ và tranh cãi với ông, và thế là mọi thứ đã trở nên tốt hơn. Tâm tính của tôi đã được cải thiện và tôi đã hoàn thành tất cả hình phạt của mình một cách nhanh chóng. Cả ngày còn lại của tôi hôm đó gần như không có vấn đề gì xảy ra hết. Hướng nội chính là một Pháp bảo của Đại Pháp mà Sư phụ đã ban cho các học viên chúng ta.
Sư phụ đã giảng trong “Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005” rằng,
“Người tu luyện là phải xét vấn đề ‘phản’ lại, coi những ma nạn và thống khổ ấy là cơ hội tốt để đề cao, đều là ‘hảo sự’; để chúng đến nhiều, đến mau, thì bản thân đề cao càng nhanh hơn. Có một số người tu luyện còn đẩy ra ngoài: ‘ngươi đừng đến’, và khi [khó khăn] đến thì liền cho rằng là [người khác] nghĩ xấu về mình, và không để người khác nói. Chư vị chính là muốn sống ‘dễ chịu’ hơn một chút, [nhưng] đó có phải tu luyện không? Đó có thể tu luyện sao? Đến hôm nay mà quan niệm đó còn vẫn chưa chuyển đổi đi, thì tôi, làm Sư phụ, không hiểu nổi là chư vị có thể tiến về viên mãn như thế nào nữa.”
Trạng thái tu luyện của tôi thường được phản ánh trong cuộc sống hàng ngày của mình. Khi tôi học Pháp chăm chỉ hơn và hành xử theo Pháp, Sư phụ sẽ khích lệ tôi bằng cách khai mở trí huệ và cho phép tôi đạt được nhiều hơn nữa. Tôi biết tu luyện của tôi vẫn còn cách xa so với các yêu cầu của Pháp. Tôi sẽ làm hết sức mình để trở thành một đệ tử Đại Pháp chân chính.
Con xin cảm tạ Sư phụ vì lòng từ bi và ơn cứu độ của Ngài.
*Original language.